Sẽ thế nào khi một người ăn Thần chết??
Riêng tôi, tôi không thật sự biết. Thứ duy nhất mà tôi biết đó là...
Thiếu nữ ấy từng được ngợi ca là "Anh hùng",
Được xem như vị cứu tinh của Nhân loại, và người xóa sổ lũ Ác quỷ làm ô uế nhân gian. Phép thuật của cô phá tan mọi giới hạn, khả năng hồi phục là toàn năng, thông thạo tất thảy các loại vũ khí, cùng với đó là một ý chí vững vàng tựa sắt thép.
Tôi đã ở đây bao lâu rồi? Tôi không tài nào nhớ rõ được. Giữa tình cảnh trớ trêu này, tôi lại ngước nhìn lên bầu trời xanh trong, như cái cách mà tôi vẫn thường làm. Nơi khoảng trời ấy, ngự trị một vầng thái dương vĩ đại mà nhẹ nhàng ấm áp. Ánh nắng dịu dàng đổ xuống vạn vật chốn nhân gian. Sẽ thật hạnh phúc biết bao nếu ánh sáng ấy có thể mãi chiếu rọi cả thế giới này. Vậy nên, tôi sẽ tiếp tục nguyện cầu cho một ngày mai tươi sáng. Kìm nén những giọt nước mắt đang chực rơi, tôi cứ mãi cất lên lời thỉnh cầu trong tuyệt vọng.
Và rồi, vào một ngày mưa phùn lạnh giá, cô độc, vô hồn, ứ đọng, chúng tôi chết đi. Hay là, tôi đã ngỡ như vậy…